Mua bán trao đổi
Mua bán, trưng bầy, quảng cáo và giới thiệu sản phẩm Việt Nam
Quảng cáo - Rao vặt
Quảng cáo - Rao vặt, mua bán nhiều lĩnh vực, ngành nghề.
Gian hàng trực tuyến
Thiết lập gian hàng kinh doanh online
Danh bạ doanh nghiệp
Danh mục công ty uy tín trên thị trường Việt Nam
Hiển thị các bài đăng có nhãn quảng cáo. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn quảng cáo. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 9 tháng 9, 2007

Chiêu quảng cáo mới của nhiều doanh nghiệp Mỹ

quang cao myMột số công ty bỏ ra hàng triệu USD để đặt logo trên chiếc xe đua của tay đua nổi tiếng Dale Earnhardt Jr., nhưng một số công ty khác lại thích hàng tháng bỏ ra 500 USD để quảng cáo trên chiếc Ford Expedition của Brian Katz, một người không hề nổi tiếng.

Katz, một người dân sống tại Manhattan, Mỹ, là một trong số hàng chục nghìn người sử dụng ôtô tại nước này đăng ký cho phép quảng cáo trên xe của họ để đổi lấy số tiền từ 500 đến 800 USD mỗi tháng.

“Một trong số những người bạn của tôi đọc được thông tin về việc một công ty chuyên cung cấp những chiếc xe miễn phí cho mục đích quảng cáo di động. Điều này chưa từng bao giờ xảy ra cả. Tôi cảm thấy như có điều gì đó ám muội, Katz kể lại. Tuy nhiên, sau đó, Katz nhận thấy đề xuất này là hợp pháp và thay vào việc nhận xe miễn phí, anh lựa chọn được trả một khoản tương đối để quảng cáo cho một số sản phẩm trên Ford Expedition mà anh đã có.

Việc cho quảng cáo trên xe hơi bắt đầu vào năm 1993 khi hãng đồ uống Pepsi mua được quyền vẽ logo của mình trên một số chiếc xe bus của thành phố Seatle. Khi đó, Pepsi có dự kiến sẽ phải mất 6 tuần để một xưởng in hoàn thành logo của hãng trên những chiếc xe bus này.

Tuy nhiên, SuperGraphics, một công ty in ở Seatle đã thuyết phục được Pepsi sử dụng chất liệu vinyl có in sẵn logo do hãng 3M sản xuất để dán lên những chiếc xe này. Cuối cùng, công việc được hoàn thành trong vòng chưa đầy 2 ngày. Tuy nhiên, hiện nay, chỉ phải mất một vài giờ đồng hồ để làm xong việc này.

Thống kê cho thấy, mỗi quảng cáo trên xe hơi được nhìn thấy 70.000 lượt trong vòng một ngày. FreeCar Media, một công ty quảng cáo ở Los Angeles cho biết, công ty này có sơ sở dữ liệu của hơn 1 triệu người sử dụng xe hơi ở Mỹ muốn được “chở các thông điệp quảng cáo để lấy tiền. Trong vòng 7 năm qua, công ty đã thuê được khoảng 7.000 người sử dụng xe hơi tham gia vào hoạt động quảng cáo này.

Có hai lựa chọn cho hình thức quảng cáo này: Một là, FreeCar Media sẽ cung cấp xe hơi miễn phí cho các “đại sứ quảng cáo trên. Hai là, công ty này sẽ trả họ khoảng 800 USD mỗi tháng. Công ty quảng cáo này cũng chi trả cho mỗi chủ xe một khoản 5.000 USD cho việc dán quảng cáo lên mỗi chiếc xe.

Một chiếc xe được coi là đủ tiêu chuẩn cho việc quảng cáo nếu có đủ diện tích bề mặt cho một quảng cáo lớn và đã được sử dụng chưa quá 5 năm. Ngoài ra, những chủ xe này được yêu cầu đỗ xe bên ngoài bất cứ khi nào có thể, hạn chế hút thuốc, không để đồ đạc lộn xộn và nói bậy khi đang ở trong xe.

Bên cạnh đó, hàng tháng họ còn phải tham dự vào một sự kiện tổ chức hàng tháng để phát các mẫu hàng hoặc phiếu mua hàng miễn phí. Đồng thời, họ còn phải thường xuyên gửi báo cáo kèm theo ảnh thông báo về việc xe của họ đã tới những đâu.

“Một công ty như Procter & Gamble có thể sẽ tới gặp chúng tôi và nói: ‘Chúng tôi có sản phẩm bột giặt Tide mới cải tiến và mục tiêu của chúng tôi là những bà nội trợ có 2 đứa con trở lên,’ Livingston, Giám đốc công ty FreeCar Media nói. Công việc đầu tiên mà công ty này sẽ làm là tìm những người dùng xe hơi trong nhóm khách hàng này. “Chúng tôi cho rằng, nếu Procter & Gamble quảng cáo trên xe của các bà mẹ, khi họ tới các buổi họp phụ huynh hoặc câu lạc bộ thẩm mỹ , hiệu quả sẽ rất tuyệt vời vì những người trong giới của họ sẽ nhận được thông điệp quảng cáo, Livingston cho biết.

Những chủ xe có dán quảng cáo cho các sản phẩm của Coca-Cola được khuyến cáo không được uống các sản phẩm của Pepsi khi đang ngồi trên xe. Mặt khác, họ cũng không được đỗ xe bên ngoài những chuỗi nhà hàng như KFC hay Pizza Hut, nơi chỉ phục vụ các sản phẩm của Pepsi.

Một chủ xe khác tham gia vào việc quảng cáo với hãng FreeCarr là Jerome Harris, một sinh viên 22 tuổi tại Đại học Temple. Chiếc Nissan Altima của anh được dán quảng cáo của Trolls, một hãng sản xuất búp bê. Những việc anh phải làm là cư xử thật khéo khi lái xe, đồng thời phải đi phát những chiếc bút Trolls cho các bạn cùng học vào dịp cuối mỗi học kỳ. Đổi lại, Harris được trả 500 USD/tháng.

“Chúng tôi không được phép uống rượu hay nói tục khi đang ở trong xe hay gần xe của mình. Khi lái xe ra ngoài, tôi được coi là người đại diện cho thương hiệu đó, Harris cho biết.

Hiện nay, đã có một số công ty tự mình quảng cáo cho mình trên xe của họ. Brian Morris, giám đốc công ty xây dựng và sửa chữa We Fix Ugly Pools, đã dán quảng cáo lên hơn 30 chiếc xe tải của công ty. Theo ông, nhờ hình thức quảng cáo này mà công ty đã đạt doanh thu hơn 1 triệu USD trong năm ngoái.

Morris cho biết: “Tôi đã yêu cầu các nhân viên của tôi, khi gặp giờ cao điểm, hãy chọn con đường nào lưu thông chậm nhất để đi. Tôi sẽ trả tiền xăng và hao phí thời gian cho họ. Khi đó, mọi người xung quanh chẳng còn cách nào khác ngoài việc chờ đợi và họ phải nhìn vào quảng cáo của chúng tôi.

Tại Jobing.com, một công ty tuyển dụng tại Phoenix, tất cả các nhân viên đã làm việc với công ty này một năm trở lên có thể được quảng cáo cho công ty trên xe hơi của mình. Đổi lại, họ được trả 500 USD/tháng, cộng thêm lượng xăng không hạn chế, thậm chí cả khi họ lái xe khắp nước Mỹ để đi nghỉ.

Thứ Sáu, 7 tháng 9, 2007

Kiốt rao vặt trên đường phố chưa được quan tâm

25 biển quảng cáo rao vặt, được dựng lên tại nhiều tuyến phố ở Hà Nội để phục vụ các tổ chức, cá nhân, gần như đang bị lãng quên. Người dân thì không chú ý đến các quảng cáo đăng tại đây, còn người rao vặt thì không muốn gửi tờ rơi quảng bá.

Đề án lắp đặt các biển rao vặt trên được thực hiện từ tháng 9/2006, theo kế hoạch của Sở Văn hoá thông tin Hà Nội. Công ty quảng cáo Mặt trời vàng đầu tư theo hình thức xã hội hóa. Theo đó, 25 kiốt được dựng ở nơi công cộng thuộc các quận nội thành, để người dân, tổ chức có nhu cầu tự quảng cáo. Trên mỗi biển lắp đặt từng hộp để chứa tờ rơi, chia theo các mục khoan cắt bê tông, bất động sản, lao động việc làm.

Mục đích của đề án là xóa bỏ dần tình trạng tự phát như rao vặt gia sư, khoan cắt bê tông, đào giếng, sửa chữa điện tử... trên tường nhà, nơi công cộng gây lộn xộn và mất mỹ quan đô thị.

Các điểm thông tin rao vặt chưa phát huy tác dụng. Ảnh: P.V.

Tuy nhiên, hiện có rất ít cá nhân, tổ chức đưa tờ rơi vào các điểm quảng cáo để giới thiệu. Tại kiốt rao vặt Nguyễn Chí Thanh chỉ có một tờ rơi tuyển kế toán viên trong ô việc làm. Còn các điểm tại Trung Hòa - Nhân Chính, vỉa hè Ngọc Khánh... thì trống rỗng.

Anh Huy, một lái xe ôm trên đường Nguyễn Chí Thanh, cho biết, rất ít người dân qua lại khu vực này mở các hộp trên kiốt để xem bên trong. Theo anh Huy, có thể vì không có các tờ rao vặt trong hộp nên người dân chẳng mấy quan tâm tới những điểm quảng cáo. Vài lần, một số người đã tới xem thử song không thấy có gì nên họ không quan tâm nữa.

Còn theo một số người dân khác sống tại khu vực này, họ chưa biết cách sử dụng kiốt quảng cáo. Nhìn từ xa, tấm biển như chỉ quảng bá cho APEC, phần chữ "Điểm thông tin rao vặt miễn phí" đặt ở dưới chân và quá nhỏ nên không gây chú ý.

ông Đoàn Cường, Giám đốc Maketing Công ty Quảng cáo Mặt trời vàng, thừa nhận, các điểm quảng cáo rao vặt chưa thu hút người dân và các đơn vị, tổ chức là do số lượng biển lắp đặt hạn chế. Hiện mới có 25 biển được đặt rải rác trên các tuyến phố lớn, khu đông dân cư, nên chưa thu hút người dân cũng như các tổ chức, cơ quan có nhu cầu quảng cáo, rao vặt. Người dân phải đi hàng km mới gặp một tấm kiốt thông tin.

ông Nguyễn Đức Bình, Trưởng phòng quản lý văn hóa, Sở Văn hóa thông tin, cho rằng, các kiốt trên chỉ mới là lắp đặt thí điểm, để cho người dân làm quen với hình thức này. UBND thành phố đã phê duyệt và lắp đặt tiếp 170 điểm điểm quảng cáo trên toàn thành phố trong quý 2. Song song với lắp đặt các kiốt, thanh tra văn hóa cũng các phường xã sẽ xử lý nghiêm các trường hợp rao vặt bằng cách bôi vẽ, dán giấy trên tường nhà, cột điện...

Thứ Năm, 6 tháng 9, 2007

Khi diễn đàn ảo cho đăng rao vặt miễn phí

Mạng xã hội ảo Facebook tuyên bố sẽ cho đăng quảng cáo rao vặt miễn phí - một chiêu "cao tay" nhằm cạnh tranh với những đối thủ lớn hơn như Craiglist và báo in.
Facebook hiện đang thu hút khoảng 22 triệu thành viên mà có tới quá nửa trong số đó là học sinh trung học hoặc sinh viên. Hãng hy vọng tính năng mới sẽ khiến người dùng có thêm lý do để trở lại với website thường xuyên hơn, thay vì phải truy cập vào nơi nào khác để tiến hành giao dịch hoặc làm ăn.

"Chúng tôi không muốn khóa chân người dùng vào Facebook. Đơn giản, chúng tôi chỉ muốn người dùng cảm thấy thoải mái nhất tại đây mà thôi", Mark Zuckerberg, người sáng lập ra Facebook tuyên bố.

"Nếu chúng tôi có thể cung cấp cho các thành viên những công cụ tiện ích, hiệu quả, họ sẽ sử dụng website Facebook nhiều hơn".

Facebook gọi dịch vụ mới của hãng là Marketplace và dự định trình làng nó vào thứ 7 tới. Người dùng sẽ có thể soạn thảo các mục quảng cáo rao vặt theo 4 hạng mục chính là địa ốc, việc làm, rao bán (nơi họ có thể bán đủ mọi thứ từ vé xem hòa nhạc cho đến xe đạp cũ) và "những thứ khác".

Các thành viên có thể chọn lựa đối tượng đọc mẩu rao vặt của mình: Hoặc là chỉ một nhóm bạn thân thiết, hoặc là bất cứ ai tham gia vào mạng Facebook. Facebook cũng cho phép các thành viên hiển thị mẩu quảng cáo ngay trên trang hồ sơ cá nhân.

Zuckerberg lập ra Facebook khi còn là một sinh viên dự bị tại trường Đại học Harvard hồi năm 2004. Giờ thì Facebook đã là website được truy cập nhiều thứ 6 tại Mỹ. Bí quyết thành công chủ yếu là nhờ chính sách bảo mật riêng tư chặt chẽ của hãng, hoàn toàn trái ngược với tình hình bên MySpace.

Dường như sự kết hợp giữa mạng xã hội ảo với quảng cáo - rao vặt là chuyện tất yếu trong thời buổi hiện nay. Khi một thành viên nhận được đường link quảng cáo từ bạn bè trong diễn đàn của họ (có danh tính đàng hoàng), bạn sẽ có cơ sở để tin tưởng vào đối tác giao dịch tương lai hơn", ông Zuckerberg cho biết.

Mặc dù Marketplace đang được cung cấp miễn phí song nhiều khả năng, nó vẫn giúp Facebook tăng được doanh thu. Zuckerberg cho biết trong tương lai, người bán sẽ có thể trả tiền để quảng bá mẩu tin của mình rộng rãi hơn trên Facebook.

Nhiều doanh nghiệp có tên có tuổi khác đang rất chú ý tới dịch vụ mới của Facebook. Đáng chú ý nhất là Craiglist, website hiện đang cung cấp miễn phí quảng cáo rao vặt cho hơn 300 thành phố khác nhau. Một số site tuyển dụng, việc làm như Monster.com và CareerBuilder cũng bắt đầu e dè.

Bị đe dọa không kém là những tờ báo in dành cho đối tượng sinh viên. "Nếu như Facebook có thể giúp nhà quảng cáo tiếp cận đối tượng công chúng đông hơn, lại với chi phí thấp hơn báo chí truyền thống thì chẳng có cớ gì người ta lại không tìm đến với họ", ông Daniel Jauernig, Giám đốc điều hành Classified Ventures nhận định.

Lập kế hoạch marketing chỉ trong 1 ngày

Bạn sẽ không còn đau đầu vì luôn phải suy nghĩ làm thế nào viết một kế hoạch marketing hiệu quả. Việc lập một kế hoạch thành công cho một công ty nhỏ thật sự chỉ cần một ngày là đủ.

Nhưng trước tiên, đừng quá lo lắng về văn phong và cách thức làm thế nào để viết một kế hoạch thật hay. Chỉ cần một cây viết chì và một tờ giấy là chúng ta có thể bắt đầu.

Bước 1: Hiểu rõ thị trường và đối thủ của bạn

Ảnh minh họa

Một sai lầm tai hại mà rất nhiều doanh nghiệp nhỏ gặp phải là chỉ lo theo đuổi một sản phẩm hay một dịch vụ mới mẻ mà không bận tâm đến thị trường và mong muốn của nó (mong muốn chứ không phải nhu cầu). Đơn giản là nếu bạn cố gắng bán một thứ gì đó mà khách hàng không mong muốn, họ sẽ không chịu mua.

Một thị trường tiềm năng là khi khách hàng mong muốn một điều gì đó chưa được đáp ứng, mức độ càng cao thì cơ hội của bạn càng lớn. Thị trưởng béo bở cũng giống như một hồ nước có hàng nghìn con cá đang đói. Mọi điều bạn cần làm là mang đến một cái cần câu và mồi nhử mà thôi.

Để hiểu được thị trường bạn cần trả lời những câu hỏi sau:

- Đâu là phân khúc thị trường chưa được đáp ứng?

- Đâu là phân khúc thị trường đủ lớn để giúp đạt được lợi nhuận?

- Cần nắm giữ bao nhiêu thị phần để đạt được lợi nhuận?

- Thị trường đó có nhiều đối thủ cạnh tranh không?

- Đâu là điểm yếu của đối thủ cạnh tranh?

- Liệu thị trường này có giúp tôi phát huy ưu thế cạnh tranh của mình không?

Bước 2: Thấu hiểu khách hàng

Nắm thông tin về khách hàng cũng là bước đầu tiên trong việc bán hàng. Bạn phải biết được (1) ai là khách hàng của bạn, (2) họ mong muốn đìều gì và (3) đâu là động lực giúp họ mua hàng – đó những yếu tố cần thiết của một kế hoạch marketing hiệu quả.

Đừng nhầm lẫn “mong muốn” với “nhu cầu”. Khách hàng không nhất thiết phải mua những gì họ cần, nhưng họ sẽ mua những gì họ monng muốn. Một ví dụ, bạn nghĩ sao nếu có nhiều người đến một cửa hiệu để mua một chiếc quần đùi họ cần và trở về với một chiếc áo sơ mi, một áo trong và một đôi giày? Hay là những người đến siêu thị hàng ngày chỉ để mua sữa và trứng nhưng lại trở về với bánh pizza, bánh kem và các loại bánh kẹo khác.

Con người mua những thứ họ mong muốn (tất nhiên là khi họ có tiền!) chứ không phải những thứ họ cần. Để thật sự hiểu rõ khách hàng bạn cần trả lời những câu hỏi sau:

Khách hàng tiềm năng của tôi đã mua những thứ tương tự như thế nào ? (mua tại cửa hàng, trên internet hay đặt giao tận nhà ?)

Ai là người quyết định mua hàng và ai là người có ảnh hưởng nhất đối với quyết định mua hàng?

Những thói quen của người tiêu dùng là gì? Ví dụ, họ thường lấy thông tin sản phẩm từ nguồn nào? (truyền hình, sách báo, tạp chí)

Động cơ thúc đẩy mua hàng của họ là gì? (vẻ bên ngoài, bảo hành, sự thông dụng, yếu tố sức khỏe, sự sang trọng…)

Bước 3: Chọn 1 phân khúc thích hợp

Nếu bạn nói rằng khách hàng mục tiêu của bạn là “dành cho mọi người” thì sẽ không có ai là khách hàng của bạn. Thị trường ngày nay đầy rẫy những đối thủ cạnh tranh trực tiếp và gián tiếp là mối đe dọa cho công việc kinh doanh của bạn. Bạn sẽ dễ tồn tại và phát triển thành công hơn trong một vịnh nhỏ chứ không phải trong một biển lớn. Hãy chia thị trường ra thành nhiều phần bánh nhỏ và nắm trọn phần đó, sau đó hãy bắt đầu xâm nhập phân khúc mới (nhớ là chỉ sau khi nắm trọn phần bánh đầu tiên!).

Bạn cần có được một bức tranh rõ ràng mình muốn trở thành. Hãy chắc chắn việc chọn lựa phân khúc đó lôi cuốn bạn và việc tiếp xúc nó không gặp nhiều trở ngại. Không gì tệ hơn khi bạn chọn một phân khúc thị trường mà bạn không thể đối thoại được với nó hay bạn phải tiêu tốn một khoản tiền rất lớn trong lúc tiếp cận nó.

Bước 4: Xây dựng thông điệp marketing

Thông điệp marketing của bạn không chỉ giúp khách hàng nhìn thấy triển vọng của bạn mà nó còn thuyết phục họ trở thành khách hàng của bạn. Một thông điệp marketing cần dựa trên 2 yếu tố. Thứ nhất, nó phải ngắn gọn và nêu bật được điểm chính. Hay có thể nói nó sẽ trở thành “biểu tượng âm thanh” của bạn. Và đó là câu trả lời của bạn đối với câu hỏi bạn đang làm gì.

Thứ hai, thông điệp marketing phải được hỗ trợ bởi tất cả các nguồn lực của bạn và được đẩy mạnh nhờ quảng cáo. Để thông điệp được hấp dẫn và thuyết phục nó cần tuân theo các yếu tố sau:

Thể hiện triển vọng của bạn đối với vấn đề nào đó

Chỉ ra rằng vấn đề đó rất quan trọng, cần giải quyết và không thể trì hoãn

Nhấn mạnh lý do bạn là người duy nhất có thể giải quyết vần đề đó.

Nhấn mạnh lợi ích khách hàng sẽ nhận được từ giải pháp của bạn.

Bước 5: Quyết định phương tiện marketing của bạn

Phần trên các bạn đã được nhắc nhở về việc lựa chọn phân khúc thị trường mà ở đó bạn có thể tiếp cận khách hàng dễ dàng. Khi bạn quyết định phương tiện marketing, bạn sẽ hiểu được lý do tại sao.

Phương tiện marketing của bạn là công cụ truyền thông giúp bạn truyền đạt được thông điệp marketing của mình đến khách hàng. Việc lựa chọn rất quan trọng vì nó giúp bạn đạt được hiệu quả cao nhất trên số tiền bạn đầu tư. Điều đó nghĩa là khi bạn muốn chọn phương tiện để truyền đạt thông điệp marketing đến phân khúc triển vọng của bạn với một chi phí thấp nhất.

Dưới đây là một số công cụ bạn có thể sử dụng để truyền đạt thông điệp của mình:- Quảng cáo trên báo, poster, các cuộc thi, danh thiếp, hội thảo

- Quảng cáo trên truyền hình, bảng điện, bán hàng trực tiếp,

- Phát thanh, bảng biểu, hội chợ thương mại, những trang vàng, bài báo

- Mục rao vặt, qua thư, qua sự kiện từ thiện, mạng trực tuyến,

- Bảng quảng cáo, điện thoại trực tiếp, tạp chí, sự kiện đặc biệt

- Thư chào hàng, tờ bướm, thư điện tử, quảng cáo trên phim, tạp chí điện tử

- Bưu thiếp, người phát ngôn, thông cáo báo chí, fax

- Sách giới thiệu, trên quà tặng, truyền miệng, trang web

- Catalogue, khinh khí cầu (!?), tuyên truyền, trưng bày

Thủ thuật là sử dụng đúng phương tiện để mang thông điệp của bạn đến thị trường

Bước 6: Thiết lập mục tiêu doanh số và marketing

Mục tiêu là điều thiết yếu đối với sự thành công của bạn. “Sự mong ước” là mục tiêu không được viết ra giấy. Nếu bạn không viết những gì bạn muốn, thì mục tiêu của bạn vẫn chỉ là mong ước. Khi thiết lập mục tiêu cần nhớ yếu tố SMART. Bảo đảm mục tiêu của bạn đạt được : (1) Sensible: nhận biết được, (2) Measurable: đo lường được, (3) Achievable: có thể thực hiện được, (4) Realistic: có tính thực tế, (5) Time Specific: Thời gian xác định

Mục tiêu của bạn còn phải dựa vào nguồn lực tài chính để đảm bảo đạt được mức doanh thu, lợi nhuận và tỉ suất lợi nhuận.. Không chỉ vậy, mục tiêu của bạn cũng cần bao gồm những yếu tố phi tài chính như số lượng hàng bán, số lượng hợp đồng, số lượng khách hàng, quan hệ cộng đồng… Khi bạn xác lập mục tiêu, hãy thực hiện đầy đủ những qui trình giúp mục tiêu của bạn được tất cả các thành viên trong công ty tiếp nhận , được đề cập đến trong những hội nghị bán hàng, được dán trên các bảng thông báo, và nhất là những giải thưởng động viên để đạt được mục tiêu đó.

Bước 7: Lập ngân sách marketing

Ngân sách marketing phụ thuộc vào việc bạn muốn thiết lập độ chính xác đến mức nào. Việc tính toán chi tiết không cần thiết nếu không đủ dữ liệu về nó.

Trước hết, nếu công ty của bạn đã hoạt động được nhiều năm thì bạn có thể dễ dàng thiết lập ngân sách marketing dựa trên doanh số và chi phí marketing những năm trước đây, để tính tóan “chi phí dành cho mỗi khách hàng” và chi phí trên mỗi sản phẩm”

Bước tiếp theo là xác định chi phí marketing cần thiết cho 1 sản phẩm đề từ đó dựa vào chỉ tiêu doanh số hay nhu cầu khách hàng xác định ngân sách marketing. Kết quả này không thật sự chính xác nhưng sẽ giúp bạn đo lường được một ngân sách cần thiết giúp đạt được mục tiêu đề ra.

Kết luận

Bây giờ bạn đã có một kế hoạch marketing với 7 bước khá đầy đủ. Nó thật sự đơn giản và chỉ cần trong 1 ngày. Tất nhiên bạn cần chuẩn bị kĩ lưỡng trước khi bắt đầu, nhất là việc tìm hiểu và lựa chọn các phương tiện truyền thông, về tâm lý người tiêu dùng để xây dựng thông điệp đúng đắn, và dữ liệu tài chính của bạn. Nhưng đừng nên quá cố gắng để xây dựng một kế hoạch thật hoàn hảo. Hãy nhớ qui luật 80-20, 80% kết quả sẽ đến chỉ trong 20% nỗ lực của bạn.

Lời khuyên cuối cùng của tôi là hãy chắc rằng bạn không bị quấy rầy và bị đứt quãng trong khi viết kế hoạch. Bản kế hoạch sẽ là cơ sở quan trọng nhất đối với bạn và đối với cả công ty trong việc hoạch định tương lai. Chúc bạn thành công!

Vỡ mộng ca sĩ

Không ít bạn trẻ hiện nay đang ôm mộng được làm ca sĩ mà không biết rằng hành trình này đầy rẫy những khó khăn và cạm bẫy. Hai cô nhà báo có ngoại hình dễ nhìn, hát karaoke tốt, đã đăng ký dự tuyển ca sĩ tại một câu lạc bộ nghiệp dư dưới cái tên Nguyệt Vy và Bảo Trang để cuối cùng khám phá ra những sự thật đáng kinh ngạc...

Từ một mẩu rao vặt

Soạn: AM 216715 gửi đến 996 để nhận ảnh này qua MMS
Hát giữa đám đông người hâm mộ: Giấc mơ của nhiều bạn trẻ

Một ngày giữa tháng 10-2004, chúng tôi đọc được mẩu quảng cáo trên trang web www.toitim.com với lời mời khá hấp dẫn: “Bà con ơi, có ai muốn làm ca sĩ không?”.

Nhấp chuột vào lời mời đó, chúng tôi có được những thông tin như sau: “Bạn đã học xong thanh nhạc hoặc các lớp đào tạo ca sĩ hay một môi trường chuyên nghiệp nhưng bạn vẫn chưa có cơ hội phát huy được năng khiếu vốn đã được đào tạo của mình?

Và cuối cùng, bạn đang rất muốn tỏa sáng trong bầu trời âm nhạc? Điều đó có khó không? Chúng tôi, những thành viên của CLB Đào tạo và tổ chức biểu diễn nghệ thuật, đã thống nhất về sự tìm kiếm thành viên cho bốn nhóm hát chuyên nghiệp và ba giọng hát solo. Cơ hội sẽ đến với các bạn trong chiến dịch công nghệ lăngxê mở rộng”.

Phía dưới lời rao ngớ ngẩn, lộn xộn đó là các phần “Qui trình tham gia”, “Điều kiện tham gia”, rồi “Cách thức tham gia” cũng “trời ơi” không kém. Cuối mẩu rao vặt ấy là địa chỉ nhận đơn kèm ảnh qua bưu điện: Võ Thanh Sang, ban đại diện CLB Đào tạo và tổ chức biểu diễn nghệ thuật, 160 lô G, chung cư Ngô Gia Tự, P.3, Q.10 - e-mail: clb_giai_dieu_tre@yahoo.com”...

Chúng tôi giả làm hai cô gái khát khao thành lập nhóm hát và mong ước mau chóng nổi tiếng. Sau khi hoàn tất “thủ tục hành chính”, chúng tôi đợi đến gần ngày hết hạn nhận hồ sơ (1-11) mới đem hồ sơ dự tuyển đến thẳng địa chỉ 160 lô G, chung cư Ngô Gia Tự, P.3, Q.10. Căn hộ bề ngang khoảng 3m, cửa sổ và cửa chính đóng kín bưng.

Không có chuông. Chúng tôi đập cửa hồi lâu, cánh cửa mới mở ra. Trước mặt chúng tôi là một gã trai khoảng... 20 tuổi, tóc tai rối bù, khuôn mặt đầy mụn trứng cá còn ngái ngủ trong bộ đồ nhàu nát. Đó chính là Võ Thanh Sang. Chúng tôi chìa tập hồ sơ, nói muốn làm ca sĩ.

Sau khi “liếc cho có” cái gọi là hồ sơ của chúng tôi, Sang thoải mái xưng “anh”, hỏi dăm ba câu về công việc, chỗ ở hiện tại. Đến phần chuyên môn, Sang hỏi cặn kẽ hơn về việc học thanh nhạc của chúng tôi, hỏi tiếp là chúng tôi đã từng đi hát chưa.

Sang tỏ vẻ hài lòng và cho rằng việc chúng tôi chọn CLB này để “trao thân gửi phận” là hoàn toàn... sáng suốt. Sang gợi ý chúng tôi là nên tự tìm thêm hai bạn nữ để lập nhóm. Lục lọi trong đống giấy tờ, băng đĩa nơi bàn vi tính đặt trên đầu giường, Sang lôi ra một CD luyện thanh nhạc cơ bản.

“Mấy em cứ tập theo CD này là được, khỏi cần đi học, thuê thầy làm chi cho tốn kém! Còn khi nào ký hợp đồng rồi thì mấy em tập bài nào, anh sẽ nhờ nhạc sĩ đến tập cho mấy em bài đó” - Sang nói.

Ký hợp đồng: 30 triệu hay 100 triệu?

Soạn: AM 216713 gửi đến 996 để nhận ảnh này qua MMS
Sang cặm cụi gạch xóa để sửa hợp đồng

Thấy chúng tôi ngồi nghe, gật gù lia lịa, Sang bắt đầu ba hoa về những mối quan hệ thân thiết của hắn với các nhóm hát, ca sĩ, nhạc sĩ rồi đi vào vấn đề. “Để bắt đầu mỗi em ít nhất phải có 30 triệu đồng trong tay. Mà anh nói trước, khoản tiền này chưa nhằm nhò gì...”.

Thấy chúng tôi cười và nói rằng: Tưởng phải nhiều hơn chứ 30 triệu đồng thì nhà không thiếu, Sang bèn lục lọi đống giấy tờ, khoe một bản hợp đồng nhận lăngxê ca sĩ tên Trương Hữu Minh mà anh ta từng ký được trước đây. Chúng tôi xem hợp đồng thấy ghi thời hạn hai năm, không đề rõ ngày ký, không người làm chứng, có “con dấu củ khoai” là một fan club nào đó.

Trước khi ra về, Sang giao nhiệm vụ chúng tôi đi thu demo để hắn nhờ một nhạc sĩ có tên tuổi thẩm định giọng ca. Chúng tôi hỏi nhạc sĩ nào thì nhận được câu trả lời là T.M.P...

Hai ngày sau, chúng tôi cầm chiếc CD demo trong tay và đem tới cho Sang, chờ kết quả “thẩm định”. Mấy ngày sau, Sang gọi điện liên tục, nói muốn họp nhóm để bàn chuyện ký hợp đồng...

Lần gặp thứ ba, Sang hỏi với thái độ khá trịch thượng: “Chuẩn bị sao rồi? Có đi hát được không? Anh sẽ giới thiệu cho nhóm tụi em đi thu album ca nhạc xuân. Khoảng hai tuần nữa nhé!”. Chúng tôi ngạc nhiên: “Sao nhanh vậy anh?”.

Sang nói hắn quen một người chuyên sản xuất album nhạc xuân kiêm ca sĩ tên Từ Tiết Hằng, và khoe: “Ngày trước, anh lăngxê ca sĩ Châu Gia Kiệt cũng nhờ qua ổng đó”, rồi chìa ra một CD nhạc không dán tem có tên “Lân sư rồng Hằng Anh Đường đón thần tài” và bảo chúng tôi về nghe cho biết.

Sang khẳng định khi nào nhóm luyện đủ 10 bài tủ là có thể đi hát kiếm tiền. Hắn sẽ tổ chức cho nhóm thu đĩa trước, đến khi biểu diễn chỉ việc hát nhép. “Sao lại phải hát nhép?”, chúng tôi hỏi. Sang nói: “Ban nhạc mới thành lập, ít kinh nghiệm biểu diễn thì hát nhép cho an toàn, tập hát nhép dễ lắm”.

Chúng tôi lại hỏi: “Nhóm mới như tụi em thì cátsê được bao nhiêu?”. Sang nói tùy chương trình, tùy sân khấu. Ở thành phố thì khoảng 200.000 đồng/ một nhóm/buổi, đi tỉnh từ 2-3 triệu đồng.

Sang sốt sắng chuyển sang bàn chuyện hợp đồng: “Bây giờ anh có hai cách làm việc, các em muốn chọn cách nào? Thứ nhất là mỗi em nộp cho anh 100 triệu cho một hợp đồng có giá trị trong vòng 3-4 năm. Anh sẽ dùng tiền đó lo mọi chi phí cho tụi em, thiếu anh bù, dư anh trả. Thứ hai, mỗi em lập một tài khoản mang tên anh và cho vào đó 30 triệu coi như tiền thế chân. Tiền cátsê chia theo tỉ lệ 3/7. Anh 3, tụi em 7”.

Chuyến đi... gạ gẫm

Soạn: AM 216709 gửi đến 996 để nhận ảnh này qua MMS
Nếu đồng ý, Nguyệt Vy và Bảo Trang sẽ được ra một album giống như đĩa CD này

Trong lần gặp thứ hai, để chứng tỏ khả năng, Sang rủ chúng tôi cùng đi Sóc Trăng vào ngày 25-11, đúng dịp lễ hội Ok-Om-Bok, để xem show diễn do Sang làm biên tập, tổ chức ca sĩ... Trước ngày hẹn, Sang gọi cho Nguyệt Vy thông báo một tin bất ngờ: “Xe chỉ còn đúng một chỗ cho một em đi thôi, hay là em đừng đi với Trang, đi cùng anh nhé!”.

Sáng 25-11, chúng tôi lên xe đi Sóc Trăng. Không hiểu sao cứ mỗi 30 phút hoặc một tiếng đồng hồ Sang lại gọi điện cho Nguyệt Vy với giọng vô cùng phấn chấn: “Em đi tới đâu rồi?”, làm Vy mệt mỏi vì phải trả lời những câu hỏi lặp đi lặp lại.

Đúng 20h, chúng tôi có mặt tại khu du lịch Bình An, nơi tổ chức buổi diễn. Sang cầm micro chạy lăng xăng phía sân khấu tít xa. Lát sau hắn quay về chỗ chúng tôi giải thích: “Khán giả chưa đông nên anh chưa cho biểu diễn”.

Hơn 21h, buổi diễn mới bắt đầu, nhóm nhạc đệm có tên Biển Xanh hát mở đầu nghe thật khủng khiếp. Sau đó là những tiết mục nhạt nhẽo. Trong lúc đó, Sang quay như đèn cù quanh sân khấu và chúng tôi thật sự không biết hắn đóng vai trò gì trong buổi diễn, khi hắn vừa len lỏi qua đám đông để đến chỗ chúng tôi, chưa kịp nói câu nào đã lại quay phắt đi lên phía sân khấu.

Để tránh phiền phức, chúng tôi luồn qua đám đông khán giả, về nhà trọ. Hơn 23h, Sang gọi cho Nguyệt Vy: “Em đang ở đâu vậy, hay là em qua chỗ anh chơi đi, phòng anh ở rộng lắm”. Nguyệt Vy thoái thác...

Sự thật về một câu lạc bộ

Theo tờ quyết định thành lập CLB Giai điệu trẻ do Ủy ban Hội Liên hiệp thanh niên (LHTN) VN, Q.11 (TP.HCM) cấp thì CLB này được thành lập hồi tháng 1-2003 với tám thành viên do Võ Hoàng Sang là chủ nhiệm. Người ký quyết định là chị Nguyễn Thị Thanh Thảo - hiện là chủ tịch Hội LHTN Q.11.

Chiều 30-11, chúng tôi gặp chị Thanh Thảo. Chị khá bất ngờ khi biết Sang đã dùng tờ quyết định này để “tuyển sinh”. Chị cho biết Sang có tham gia các hoạt động văn nghệ của Quận đoàn. Thỉnh thoảng trong một số chương trình của Quận đoàn, Sang cũng mời các nhóm hát và nói là thân quen đến hát giao lưu.

Tháng 11-2003, Quận đoàn thành lập CLB Giai điệu trẻ. Mô hình ban đầu mà CLB hướng tới giống như mô hình hoạt động của CLB Giai điệu xanh thuộc Thành đoàn. Nhưng do điều kiện không đủ, các thành viên của CLB cũng không có nhiều thời gian nên CLB đã ngưng hoạt động một tháng sau đó.

Và hiện nay Võ Hoàng Sang không còn là chủ nhiệm của CLB và cũng không phải là cộng tác viên hoặc nhân viên của Quận đoàn 11 hay Hội LHTN Q.11. Quận đoàn và Hội LHTN quận không có chủ trương và không giao cho Võ Hoàng Sang đứng ra lập nhóm hát hoặc bất cứ hình thức nào tương tự.

Như vậy, Sang mượn danh một CLB đã chết để tuyển ca sĩ. Thử nhập vai người ôm mộng ca sĩ, chúng tôi hiểu ra rằng: Đúng là Sang cũng có khả năng cho những người như chúng tôi lên sân khấu hát (nhưng chắc sân khấu ở tận đâu đâu chứ không phải ở TP.HCM). Chuyện cho ra album cũng không phải là khó (còn ai chịu mua và chịu nghe là chuyện khác).

Cách lợi dụng của Sang nhằm vào ham muốn nổi tiếng và sự tiến thân liều lĩnh của những bạn trẻ như Trang và Vy sẽ khiến nhiều người hụt chân rơi xuống...

Đấu giá trực tuyến Việt Nam: Chập chững nhập cuộc

Không thể so với đại gia eBay, nhưng một số trang web đấu giá trực tuyến tại Việt Nam đang dò tìm từng bước đi để tạo nên một sân chơi hấp dẫn, một sàn giao dịch trực tuyến đúng nghĩa.

Hành trình tạo niềm tin

Anh Nguyễn Hồng Phúc đang trưng bày hàng hóa do khách hàng gửi đấu giá.

Đi đầu trong số 4 web site đấu giá trực tuyến hiện nay là Heya. Ra đời vào tháng 14-09-2004 đến nay Heya đã có khoảng 3.200 thành viên. Mỗi ngày trên trang web này có khoảng 20 mặt hàng được rao bán. Tỉ lệ mua bán thành công trên trang này đạt 10%. Nhưng để tạo được tỉ lệ nhỏ nhoi này, toàn thể nhân viên Công ty TNHH Siêu thị trực tuyến Việt Nam, đơn vị xây dựng website Heya đã phải tốn rất nhiều công sức.

Bốn website đấu giá tại VN
- www.heya.com.vn
- chodaugia.bancanbiet.com
- www.saigonbid.com
- www.saigondaugia.com

Anh Nguyễn Bảo Ngọc, Giám đốc Heya kể, mỗi món hàng được rao bán trên Heya đều được chúng tôi gọi điện thoại cho người rao bán xác nhận lại tình trạng. Đồng thời yêu cầu người bán cung cấp thêm nhiều thông tin cá nhân để tạo niềm tin cho khách hàng. Lúc đầu nhiều người bán phản ứng nhưng sau khi giải thích họ đã thấy như vậy sẽ có lợi nhiều hơn nên tự động cung cấp. Để minh bạch trong chuyên mua bán, chúng tôi cũng xây dựng hệ thống góp ý trực tiếp cho mọi người có thể đánh giá lẫn nhau. Những ý kiến đánh giá đều được hiển thị trong bảng thông tin của người rao bán và người mua.

Ngoài các tiện ích hỗ trợ này, quản trị trang luôn dò tìm các nick có biểu hiện tiêu cực để ngăn chặn nhằm giảm bớt rủi ro cho khách hàng. Các trường hợp như tự người bán dùng nick khác để kích giá sản phẩm thường được kiểm tra rất kỹ. Anh Ngọc cho biết, phát hiện trường hợp nghi vấn, nhân viên Heya sẽ lập tức gọi điện thoại để hỏi và đưa thông tin lên phiên đấu giá để loại ngay đối tượng nghi vấn. Sàng lọc kỹ như vậy nên Heya hiện đang được nhiều người đánh giá tốt.

Tuy nhiên, với số lượng hàng hóa khiêm tốn như đã nêu, anh Ngọc dự định Heya còn phải đầu tư thêm trong vòng 2 năm nữa mới hy vọng có lời. Hiện các giao dịch trên trang đều hoàn toàn miễn phí. Công ty chỉ thu phí quảng cáo và những mặt hàng được giới thiệu ở phần nổi bật.

Tương tự như Heya, tuy ra đời sau (ngày 10-11-2004) nhưng trang đấu giá bancanbiet.com của Công ty Phần mềm Sài Gòn Liên Phương (LPsoft) đã sớm thu hút được nhiều thành viên nhờ cách tổ chức hấp dẫn.

Ngoài việc yêu cầu công khai các thông tin mua bán như Heya, LPsoft còn có thêm chức năng cấp tài khoản. Người dùng khi đăng ký sẽ có một tài khoản để đấu giá trên mạng. Với tài khoản này người dùng có thể nạp tiền thông qua ngân hàng bằng cách gửi đến tài khoản của LPsoft. Sau đó LPsoft sẽ chuyển số tiền đó vào tài khoản đấu giá của người dùng. Nếu chưa tin tưởng người dùng có thể tham gia trò chơi câu cá giải trí có thưởng. Số tiền trúng thưởng sẽ được nạp vào tài khoản người dùng để tham gia đấu giá nếu cần.

Anh Huỳnh Quang Minh, Giám đốc LPsoft nói: “Sở dĩ dịch vụ đấu giá trên bancanbiet.com thu phí dịch vụ người bán vì thu phí sẽ làm cho sàn đấu giá trực tuyến nghiêm túc hơn. Nếu ai cũng có thể đưa hàng lên thì sẽ có nhiều người bán không nghiêm túc, nhiều món hàng không có thật, việc thu phí sẽ hạn chế tình trạng này một phần. Ngoài ra khi đóng phí người bán sẽ có nhiều lựa chọn: Có thể cho hàng hóa đứng ở các vị trí cao trong danh sách, để dễ được nhìn thấy hơn, hoặc có những trang trí để thu hút người mua.

Tuy mới, nhưng hiện nay bancanbiet.com đã có khoảng 5.000 thành viên có tài khoản tiền mặt do nạp tiền và do có tiền từ trò chơi câu cá. Song song với chợ đấu giá, LPsoft còn xây dựng thêm nhiều dịch vụ khác để thu hút thành viên và bù đắp cho chợ đấu giá như: cơ hội việc làm, rao vặt, quảng cáo… anh Minh cho biết, tiền thu từ các nguồn này cũng được 15-20 triệu/tháng. Tính ra huề vốn.

Hiện nay trên chợ đấu giá bancanbiet.com có tổng cộng khoảng 60.000 thành viên (thống kê đến đầu tháng 5/2005). Riêng các thành viên có tham gia bán đấu giá và đấu giá khoảng 2.500 – 3.000 thành viên. Mỗi ngày có khoảng 30-40 mặt hàng được đưa lên chợ đấu giá. Lượng tiền giao dịch trên sàn đấu giá mỗi ngày khoảng 10-20 triệu đồng.

Nhưng chưa hấp dẫn vì…

Loại hết các yếu tố khách quan như: thói quen mua sắm, chưa có luật giao dịch điện tử, thiếu niềm tin… Dạo một vòng hết 4 trang đấu giá trực tuyến, bạn dễ dàng nhận thấy chủng loại hàng hóa trên các trang web đấu giá vẫn còn rất ít ỏi. Đa số là các mặt hàng tiêu dùng và hàng điện tử chứ chưa có những mặt hàng độc đáo và cách tổ chức rao bán cũng thiếu tính chuyên nghiệp.

Quang Thảo (Q.5), một nhân vật thường xuyên mua bán trên mạng cho chúng tôi xem một cuốn sổ dày đặc các mặt hàng mà anh đang canh đấu giá. Ngoại trừ các loại “hàng độc”, hiếm, thuộc dạng đồ cổ bắt người mua phải theo vì không thể tìm ở đâu được thì mua hàng đấu giá phải rẻ hơn mua ở cửa hàng tôi mới mua. Vừa nói anh vừa chỉ tôi xem lô hàng máy tính xách tay mà anh đang canh đấu giá trên e-bay. Lô hàng này hiện đang trong chương trình khuyến mãi tại một siêu thị điện tử ở Mỹ có giá giảm hơn so với giá bán lẻ là 15%. Và để nhanh chóng giải phóng lô hàng này, siêu thị đã post hàng lên eBay, đồng thời giảm thêm 10% nếu khách hàng mua hết lô hàng. Anh nói: “Thường những lô hàng như vậy, thời gian đấu giá rất ngắn chỉ trong vòng 5 tiếng đồng hồ. Nên tôi phải dán mắt lên màn hình mà canh. Trường hợp có người trả vượt qua 10% giảm giá nguyên lô, tôi sẽ không mua nữa vì sẽ không có lời khi mình bán lẻ. Đó là lý do làm cho e-bay hấp dẫn.

- Hiện nay giao dịch hàng hóa trên eBay trị giá 34 tỷ USD/năm. Một giây, 135 triệu thành viên chính thức của site này trao đổi 1.050 USD. Mỗi ngày, eBay tiếp nhận khoảng 4 triệu thứ hàng hóa khác nhau. eBay thu phí hoa hồng là 5,25%.

- Ngay trong phiên khai mạc kỳ họp lần thứ 7 Quốc hội khóa XI hôm 5-5, ông Bùi Ngọc Thanh, Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội cho biết sẽ đưa dự án Luật Giao dịch điện tử ra để các đại biểu cho ý kiến. Tuy nhiên, theo dự đoán của nhiều chuyên gia công nghệ thông tin, đây là một dự luật không hề đơn giản và vì vậy, khả năng lớn là luật sẽ chỉ có thể thông qua vào kỳ họp lần 8 vào cuối năm nay.

Trong khi đó các trang web đấu giá của Việt Nam những mặt hàng liên kết kiểu này hầu như không có. Còn hàng độc đáo lại càng không thấy chỉ thấy toàn các sản phẩm bình thường và mức giá khởi điểm không chênh lệch nhiều so với giá mua ngoài cửa hàng. Nên tuy nhiều thành viên nhưng số lượng tham gia đấu giá rất ít, vì họ chỉ xem cho biết.

Anh Nguyễn Hồng Phúc, Giám đốc Công ty TNHH Tin học Hồng Phúc, đơn vị vừa xây dựng trang web saigondaugia.com cho biết, đây cũng là điểm yếu của các site đấu giá hiện nay. Do có điều kiện ở gần khu phố tin học (đường Bùi Thị Xuân) nên tôi sẽ cố gắng sưu tầm nhiều mặt hàng độc đáo để giới thiệu trên trang đấu giá. Hàng ngày cửa hàng tôi vẫn nhận được rất nhiều hàng ký gửi, đa phần là hàng điện tử độc đáo do người thân của của học gửi từ nước ngoài về. Giá cả thì rất mềm do họ thường mua hàng vào các đợt giảm giá. Nếu tổ chức đấu giá tốt nguồn hàng này tôi hy vọng trang saigondaugia.com sẽ thu hút nhiều thành viên. Hiện vừa mới thử nghiệm được một tháng nhưng chúng tôi cũng có hơn 300 thành viên tham dự.

Còn anh Nguyễn Ngọc Dũng, Giám đốc Gol, công ty chuyên bán hàng qua mạng (www.goodsonlines.com) thì nói thêm, nếu như có luật giao dịch điện tử và có sự tham gia của ngân hàng thì đấu giá trực tuyến mới thật sự mạnh. Là công ty chuyên bán hàng trực tuyến tôi biết có rất nhiều hàng hóa nhưng do khách hàng chưa tin tưởng nên chưa tham gia. Nếu có luật có sự tham gia của ngân hàng, có nghĩa là khi khả năng khóa tài khoản của những thành viên chuyên đấu giá ảo, phạm luật chơi trở thành hiện thực thì sẽ niềm tin vào các sàn đấu giá trực tuyến sẽ vững chắc.

Sinh viên trong “cơn lốc” đa cấp trực tuyến

Thời gian vừa qua, các phương tiện thông tin đại chúng thường nhắc nhiều đến hình thức “bán hàng đa cấp”. Tại Hà Nội thời điểm này cũng đang xôn xao với hình thức gọi là mua bán trực tuyến trên mạng (bản chất cũng là bán hàng đa cấp).

Đặc biệt, trong số thành phần tham gia chiếm một lượng không nhỏ là học sinh, sinh viên...

Nguồn gốc

Một buổi “Giới thiệu dự án GSO-Media và cơ hội kinh doanh trên mạng Internet”.

Tham gia một buổi học có tên “Giới thiệu dự án GSO- Media và cơ hội kinh doanh trên mạng Internet” của Cty Savicom mới thấy được quy mô rộng lớn của hình thức kinh doanh này.

Qua lời giảng của ông Phạm Thành Công - Giám đốc Cty thì đây là dự án bắt nguồn từ Tổng Công ty chính tại Mỹ: GBS (Global Business Solution). Chi nhánh tại Việt Nam là Công ty cổ phần Đầu tư Thương mại và Dịch vụ Sao Việt (Savicom), trụ sở chính tại tòa nhà 17, T9 khu đô thị mới Trung Hòa, Nhân Chính (Thanh Xuân, Hà Nội). Ngoài ra, công ty này cũng đã mở chi nhánh tại: Hải Phòng, Gia Lai, Hà Tây và Thái Nguyên...

Với lịch thuyết trình dày đặc liên tục (tại khách sạn làng Sinh viên – Thanh Xuân, Hà Nội), chương trình này đã thu hút rất đông người tham gia. Sau hai năm, số lượng thành viên đã lên đến 270.000 người, trong đó sinh viên chiếm 2/3.

Dễ dàng thành VIP

Thực chất, dự án này là trang web được lập ra dưới hình thức diễn đàn. Trang web có tên: www.gso_media.com. Để trở thành thành viên, bạn tham gia vào ba cấp độ. Trước hết, bạn phải đăng ký để trở thành thành viên miễn phí (sử dụng miễn phí các dịch vụ như: truy cập thư viện, rao vặt, tìm bạn, xem phim)... Đồng thời, bạn sẽ được cấp một mã số tài khoản với đơn vị tiền tệ nội bộ GSO- Money (một điểm GM tương đương một đôla Mỹ).

Trong diễn đàn này có nhiều cửa hàng đăng ký quảng cáo và khi mỗi thành viên đọc những mẩu quảng cáo đó sẽ được trả một khoản tiền, khoảng 0,01 USD/ một lần đọc.

Chương trình thứ hai là sử dụng thẻ ưu đãi GSO- Media. Khi có một số USD (số điểm GM) nhất định, bạn sẽ có thẻ ưu đãi và được giảm giá khi đến mua sắm ở một số cửa hàng có đăng ký trên diễn đàn.

Chương trình VIP là chương trình đặc biệt nhất của trang web. Những người được gọi là VIP phải có 100 điểm trong tài khoản và được một thành viên khác là VIP giới thiệu vào. Là VIP, bạn có nhiều quyền lợi về truy cập mạng cũng như thu thập điểm GM (USD) nên hầu hết thành viên đều tìm cách để đạt danh hiệu này.

Thoạt đầu, có thể nói đây là dự án bình thường với những hình thức khuyến mại thu hút khách hàng hấp dẫn. Nhưng khi tìm đến một trong những trụ sở tại Hà Nội (tầng 8, nhà T6, khu đô thị Trung Hòa, Nhân Chính) mới thấy có nhiều điều lạ.

Thứ nhất, theo lời các anh chị đi trước thì để trở thành VIP, nếu chỉ dựa vào đọc quảng cáo để tích trữ đến 100 điểm là rất khó thực hiện. Cách phổ biến mà mọi người thường làm là mua điểm từ những người đã là VIP.

Thành viên muốn thăng chức đưa tiền mặt 1,6 triệu đồng cho một VIP và nhận vào tài khoản của mình 100 điểm GM (tương đương 100 USD). Số điểm của họ sau đó tăng nhanh hay chậm tùy vào khả năng giới thiệu thành viên và mua bán điểm của họ.

Thứ hai, điểm GM của thành viên dự án đều tăng lên bằng cách giới thiệu thành viên mới tham gia. Thường thì người đầu tiên (gọi là thành viên ở tầng một) sẽ giới thiệu hai người khác, mỗi người trong hai người đó (gọi là thành viên ở tầng hai) lại giới thiệu hai người khác tham gia. Đến lượt người thứ 8 thì dừng lại.

Mỗi lần có thành viên mới tham gia, những người ở các tầng trước đều được hưởng hoa hồng (tính theo điểm GM). Trung bình chỉ cần giới thiệu hai người tầng hai, sau đó “không làm gì” thì người tầng một vẫn được hưởng ít nhất 80 USD/một lượt.

Khi tài khoản có trên 100 điểm, thành viên có quyền rút tiền ở Cty hoặc bán điểm cho người mới tham gia để lấy tiền mặt (bắt buộc để lại trong tài khoản 50 điểm).

Chỉ là lợi nhuận?

Nhiều sinh viên đã thừa nhận sai lầm khi tham gia chương trình này. Để trở thành VIP ngay lập tức họ phải có trong tay 1,6 triệu đồng tiền mặt. Số tiền đó là quá lớn với sinh viên, chỉ có thể lấy từ vay nợ hoặc tiền trợ cấp của bố mẹ.

Minh là sinh viên trường Quản trị kinh doanh ngậm ngùi: “Sau hai tháng, thấy dự án có vẻ mập mờ và khó hiểu, mình bán lại số điểm và rút lui. May mà vẫn đủ để nộp học phí, còn tiền nhà giờ vẫn nợ...”.

Bên cạnh mất tiền, nhiều sinh viên khác đã đánh mất cả những mối quan hệ tốt đẹp. Để kiếm được số điểm cao cho mình, họ phải tìm được những thành viên mới.

Những người đó chủ yếu là bạn bè thân hoặc họ hàng. Người cũ bán điểm cho người mới, người mới trao tiền cho người cũ để mua điểm, và lại bán điểm để lấy tiền từ người quen khác của họ.

Rõ ràng là, bên cạnh khoản tiền “trên trời rơi xuống” đó, đã có không ít sinh viên phải nợ nần, chi tiêu những khoản tiền dành cho học tập và mất đi những mối quan hệ tốt để tham gia vào hình thức gọi là “thương mại trực tuyến”.

Số tiền 100USD (1,6 triệu đồng) mỗi người có được thực chất chuyển từ tay người này sang người kia, còn lãnh đạo dự án không can thiệp. Câu hỏi đặt ra là:

Số tiền hoa hồng trả cho việc giới thiệu thành viên; số tiền đầu tư cho thẻ ưu đãi khi mua hàng; trả cho việc đọc quảng cáo và truy cập Internet miễn phí từ đâu ra? Tại sao lại có một chương trình rất lớn thu hút đông đảo người tham gia gọi là “thương mại trực tuyến” mà chủ yếu lại chỉ để mua bán điểm?

Thẻ Netphone "lậu" chiếm... 90% thị trường nội địa!

Mặc dù hiện đã có khá nhiều các DN Việt Nam tham gia vào lĩnh vực cung cấp thẻ gọi điện thoại Internet, nhưng một thực tế "phũ phàng" rằng: Hơn 90% thị trường này ở Việt Nam vẫn đang chiếm lĩnh bởi thẻ lậu. Con số thiệt hại do việc thiếu kiểm soát thị trường này là không nhỏ đối với cả DN cung cấp dịch vụ chính thống lẫn nhà nước.

Bán thẻ lậu công khai và những mánh khóe...

Soạn: AM 870769 gửi đến 996 để nhận ảnh này
Thẻ "lậu" được sử dụng công khai và tràn lan .... (Ảnh: TT)

Thị trường thẻ gọi Internet Việt Nam hiện đang ở mức tăng trưởng khá tốt, 30% mỗi năm. Nhiều DN đã nhảy vào thị trường này, làm đa dạng thêm các loại hình cung cấp và tăng chất lượng dịch vụ cũng như độ tin cậy cho khách hàng. Tuy nhiên, thực tế, thị trường thẻ lậu xem ra lại sôi động hơn thị trường hợp pháp. Và các nhà kinh doanh hợp pháp kia dường như đang phải bó tay trước vấn nạn này.

Các loại thẻ lậu do nhiều đầu mối lưu thông khác nhau đang được phân phối rộng rãi và khá công khai trên thị trường và hầu như không gặp phải bất cứ sự ngăn trở nào từ các cơ quan thi hành pháp luật. Người ta có thể tìm mua được thẻ Internet lậu tại hầu hết các cửa hàng dịch vụ tin học, điện thoại, viễn thông, và đặc biệt là tại các đại lý Internet (Internet Café, phòng Game Online).

Qua tìm hiểu của PV VietNamNet, các loại thẻ này được phát hành bởi một số đầu nậu theo hình thức sau: thông qua một đầu mối trong nước, các đầu nậu của các nhà cung cấp dịch vụ điện thoại Internet ở nước ngoài (như Mediaring, eVoiz…) sẽ cung cấp qua e-mail danh sách mật khẩu là các chuỗi số. Các đầu nậu trong nước sẽ in các chuỗi số này lên thẻ cào bất hợp pháp, rồi phân phối cho các đại lý cấp 2. Các đại lý cấp 2 sẽ phân phối lại thẻ này đến các đại lý cấp 3 (các cửa hàng bán lẻ, đại lý Internet).

Để kiếm tiền nhanh và nhiều hơn, một số các đầu nậu và đại lý cấp 2 lớn thậm chí chỉ cần bán mật khẩu (đọc qua điện thoại) mà không cần in thẻ. Việc tiếp thị và thu tiền được thực hiện qua một đội ngũ cộng tác viên bán hàng. Không những thế các đầu nậu còn lập hẳn website để giao dịch và đặt sẵn các phần mềm gọi điện thoại (client software) để khách hàng tải xuống sử dụng. Thông tin về các đầu nậu hoặc những người bán lẻ có thể tìm thấy rất nhiều qua mạng Internet, trong các forum, thư spam quảng cáo, các trang web rao vặt, mua bán…

Thiệt hại kép!

Soạn: AM 870779 gửi đến 996 để nhận ảnh này
Nạn thẻ lậu đang tạo ra các thiệt hại kép trong xã hội, cả về phía DN chính thống lẫn nhà nước, trong khi khách hàng cũng không được bảo vệ tốt quyền lợi của người dùng. (Ảnh: CNN)

Theo nhiều số liệu thống kê, thị trường gọi điện thoại Internet quốc tế của Việt Nam đang đạt dung lượng khá lớn, hơn 40 triệu phút/tháng. Mức tăng trưởng hàng năm của thẻ gọi Internet lên đến hơn 30% do lượng người dùng Internet trong nước đang tăng mạnh, đặc biệt là sự phát triển của công nghệ băng rộng. Tuy nhiên, 90% trong số đó lại là thẻ phát hành bất hợp pháp.

Nếu làm một phép tính nhỏ: chỉ lấy mức giá rẻ nhất trong các nước gọi đến là Mỹ là 300 đồng /phút thì doanh thu của các nơi phát hành thẻ lậu đã là 10,8 tỷ đồng/tháng. Với mức thuế VAT 10%, số tiền thất thu thuế giá trị gia tăng của Nhà nước đối với khoản thu bất chính trên là 1,8 tỷ đồng/tháng, tức là vào khoảng 13 tỷ đồng/năm. Với mức lợi nhuận tối thiểu 15% trên doanh thu thì thất thu thuế doanh nghiệp lên tới 6,8 tỷ đồng/năm. Cộng cả hai khoản này, thất thu thuế hàng năm của Nhà nước đối với các loại thẻ lậu là gần 20 tỷ đồng/năm. Và với mức tăng trưởng nhanh hàng năm đến 30% thì số tiền thất thu ngân sách này ngày một lớn!

Như vậy, nạn thẻ lậu đang tạo ra các thiệt hại kép trong xã hội, cả về phía DN chính thống lẫn nhà nước, trong khi khách hàng cũng không được bảo vệ tốt quyền lợi của người dùng. Cạnh tranh để sống, để kháng cự lại với thẻ lậu, các DN cung cấp thẻ cũng nỗ lực đưa ra nhiều chiêu giảm giá, khuyến mại, nâng cấp chất lượng,...VDC, FPT, NetNam cùng với lợi thế về đường truyền Internet cũng liên tục giảm giá cước, One Connection mới đây cũng tung ra chương trình “Thẻ VietVoice rẻ hơn thẻ lậu".

Còn nhớ cách đây gần 2 năm, khi lần đầu tiên các cơ quan chức năng tiến hành đợt kiểm tra việc kinh doanh Internet Phone lậu, các hoạt động buôn bán thẻ lậu vào thời điểm đó trở nên trầm lắng hẳn. Thậm chí theo đánh giá của đại diện NetNam thì ở thời điểm bắt giữ thẻ Internet Phone lậu, doanh số của các nhà cung cấp dịch vụ đã tăng lên đáng kể, ước khoảng 30-40%. Nhưng hiệu quả chỉ được trong thời gian ngắn ngủi vì việc kiểm tra không được diễn ra thường xuyên và không triệt để, dẫn đến tình trạng “nhờn” đối với các đầu nậu thẻ.

Như vậy, để đẩy lùi thẻ lậu, ngoài nỗ lực chung của các doanh nghiệp, cần sự quyết tâm đặc biệt của nhà nước trong vấn đề cơ chế, chính sách cũng như các biện pháp phòng chống việc buôn bán thẻ lậu để nhằm giảm thất thu cho nhà nước.

Thứ Tư, 5 tháng 9, 2007

Website thu mua... di động cũ

Theo cuộc nghiên cứu mới nhất của GMI Poll, người tiêu dùng là đối tượng thường xuyên "lên đời" điện thoại nhất, và vì vậy, họ cũng "xả rác" di động nhiều nhất.

Đến cuối năm 2005, 100 triệu chiếc di động, với trọng lượng xấp xỉ... 250.000 tấn sẽ bị vứt ra bãi rác chỉ tính riêng ở châu Àu. Hàng loạt hoá chất độc hại đi kèm với những chiếc alô bỏ đi này sẽ ngấm dần ra môi trường, bao gồm kim loại nặng và thuỷ ngân, chì hay thạch tín. Một số không nhỏ điện thoại khác lại bị... bỏ quên trong ngăn kéo cho bụi phủ mốc.

Nhưng cũng lúc đó, các nhà buôn nhạy bén nhất bắt đầu đánh hơi thấy lợi nhuận từ trong xu hướng "xả rác" này. Họ bắt đầu mở màn các chiến dịch lăng xê cho "Generation Eco", tức thế hệ trẻ vừa sành điệu về công nghệ, vừa có ý thức bảo vệ môi trường trái đất. Trong khi chờ đợi các hãng chế tạo điện thoại thiết kế ra những mẫu ĐTDĐ có khả năng tái chế cao, một website đã nhanh chân khai trương, tập trung thu mua điện thoại second-hand.

Với tên gọi Mopay, website này tuyên bố rằng nếu bạn gửi cho họ những "cục cưng một thời" của bạn, họ sẽ gửi lại cho bạn ngân phiếu. Bạn có thể quảng cáo, rao vặt vài dòng cho "người bạn cũ" của mình trên mạng, trước khi gửi nó đi và tấm séc sẽ đến tay bạn ngay trong đêm đó. Một chiếc Nokia 6310i trong điều kiện còn chạy tốt sẽ được trả khoảng 40 bảng Anh (khoảng 1 triệu VNĐ).

Sau khi thu gom điện thoại cũ, sử dụng một quá trình xử lý "thân thiện với môi trường", Mopay sẽ tái chế và tân trang lại chúng để bán lại cho các hãng viễn thông ở các nước đang phát triển. Hơn thế nữa, 10% tiền bán hàng sẽ được trang web này quyên tặng cho tổ chức từ thiện vì trẻ em Childline. "Mobay.co.uk cho phép người dùng di động bán lại điện thoại cũ bằng ba ước đơn giản với dịch vụ trực tuyến mà tiền nhận được lại rất bảo đảm", người sáng lập ra website này tuyên bố.

"Có 3 cái lợi cho người bán. Thứ nhất: cơ hội kiếm thêm tiền. 2. góp phần quyên tiền cho trẻ em nghèo và 3. giúp bảo vệ môi trường. Trong trường hợp điện thoại mua về không đủ điều kiện sử dụng tiếp, chúng sẽ được "xẻ thịt" thành từng bộ phận hoặc tái chế theo một quy trình bảo vệ môi trường nhất."

Bạn có thể tham qua qua website này tại địa chỉ: www.mopay.co.uk.

Thông tin chính thức: Yahoo đã bắt tay cùng eBay!

Chỉ một ngày sau khi được dự báo, hai đại gia của làng Internet đã tuyên bố liên minh với nhau trong cuộc chiến chống lại các đối thủ Google, Microsoft và AOL.

Soạn: AM 787815 gửi đến 996 để nhận ảnh này
Nguồn: AP

Theo bản hợp đồng kéo dài nhiều năm được công bố đêm qua, Yahoo và eBay sẽ kết hợp sức mạnh của nhau trong các lĩnh vực thanh toán, quảng cáo trực tuyến và truyền thông để có thể thu hút được nhiều người dùng hơn nữa.

Ngay sau thông tin này, giá cổ phiếu của cả hai hãng đều tăng vọt. Rõ ràng, giới đầu tư thực sự kỳ vọng về những cơ hội kiếm tiền mới mà bản hợp đồng giữa hai trong số doanh nghiệp cao niên nhất, thành công nhất làng Internet mang lại.

Cụ thể, Yahoo vận hành trang Web được truy cập nhiều nhất thế giới với 402 triệu người dùng và chỉ chịu thua mỗi Google trong việc thu hút quảng cáo trực tuyến. Năm ngoái, hãng đạt doanh thu 5,3 tỷ USD và lãi tới 1,9 tỷ USD, chủ yếu là nhờ quảng cáo online.

Trong khi đó, eBay là hãng dẫn đầu về thương mại điện tử, với gần 200 triệu khách hàng từng tham gia đấu giá và 73 triệu khách hàng khác đang sử dụng dịch vụ thanh toán trực tuyến PayPal của hãng. Năm ngoái, hãng lãi tới 1,1 tỷ USD trên tổng số doanh thu 4,6 tỷ USD.

Theo số liệu thống kê của Nielsen/NetRatings thì riêng trong tháng 4, đã có gần 113 triệu người Mỹ truy cập vào Yahoo hoặc eBay hoặc cả hai site này.

Bước đi được dự báo

Tuy nhiên, tuyên bố đêm qua của Yahoo và eBay không làm ai ngạc nhiên. Từ vài tuần nay, phố Wall đã xì vào về khả năng "Siêu sáp nhập" hoặc liên minh giữa các đại gia với nhau. Thậm chí có thời điểm, người ta còn cho rằng Microsoft muốn mua cổ phiếu của Yahoo.

Mặc dù chưa thể tạo ra ảnh hưởng nào về tài chính trong năm nay, song hợp đồng giữa Yahoo và eBay chắc chắn khuấy động lãnh địa Internet, vốn đã kèn cựa cạnh tranh quyết liệt.

Nhưng khác với hợp đồng Google-AOL, Yahoo và eBay không rót tiền cho nhau. Thay vào đó, hai bên "góp gạo thổi cơm chung", sử dụng các nguồn lực, tài nguyên của nhau theo cách tối ưu nhất để tăng doanh thu cho mình.

Theo dự đoán của nhà phân tích Imran Khan của JP Morgan, liên minh này sẽ giúp eBay tăng doanh thu thêm 350 triệu USD vào năm tới, còn doanh thu năm 2007 của Yahoo sẽ thêm 150 triệu USD.

Yahoo và eBay được gì?

Theo thỏa thuận, Yahoo sẽ trở thành nhà cung cấp quảng cáo video độc quyền trên toàn bộ website của eBay. Tất nhiên, sẽ không thể bỏ sót những quảng cáo theo dạng kết quả tìm kiếm. Thêm nữa, nhãn hiệu và công cụ tìm kiếm của Yahoo sẽ được "trộn" thêm vào thanh công cụ trình duyệt của eBay, vốn đang được hơn 4 triệu người sử dụng.

Chưa hết, hàng ngàn doanh nghiệp vừa và nhỏ đang gửi gắm mái nhà thương mại điện tử của họ tại eBay. Thuyết phục các doanh nghiệp địa phương rót thêm tiền cho quảng cáo trực tuyến đang là ưu tiên số một của tất cả các công cụ tìm kiếm lớn. Vì lẽ đó, tiếp cận được với những doanh nghiệp này qua eBay, coi như Yahoo đã vượt trước một bước so với các đối thủ. Có lẽ họ sẽ chọn phương án khấu trừ phần trăm cho người dùng eBay chăng?

Trước khi Google ra đời, Yahoo! từng thống trị thị trường tìm kiếm. Giờ đây, với hợp đồng này, chí ít Yahoo cũng có thể khôi phục lại phần nào thị phần của mình.

Đổi lại, Dịch vụ PayPal của eBay sẽ trở thành nhà cung cấp thanh toán "ưu tiên số một" cho mọi vụ mua bán trên Yahoo. Nên nhớ, Yahoo là điểm đến thông dụng của các hoạt động shopping, đấu giá và vô vàn các dịch vụ thuê bao.

Thêm nữa, dịch vụ điện thoại Internet Skype của eBay sẽ được khai thác để xây dựng một mô hình marketing mới, cho phép nhà quảng cáo kết nối trực tiếp với người dùng qua điện thoại, thay vì qua Website.

Một điểm lưu ý: Liên minh này sẽ không mở rộng tới Trung Quốc, một thị trường đang tăng trưởng nhanh chóng và đã trở thành ưu tiên hàng đầu của cả Yahoo lẫn eBay.

Cuối cùng, eBay có thể giảm giá phần trăm cho mọi hoạt động giao dịch cần thanh toán qua PayPal trên Yahoo, giúp Yahoo tiết kiệm một khoản tiền đáng kể.

Cùng ngắm bắn Google

Soạn: AM 787819 gửi đến 996 để nhận ảnh này
Nguồn: AP

Trước cả khi liên minh với nhau, Yahoo và eBay đã chia sẻ một mối bận tâm chung: Chặn đứng sự bành trướng chóng mặt của Google.

Trong vài tháng gần đây, Google đã xâm lấn vào địa hạt eBay khi chào hàng dịch vụ rao vặt miễn phí, đi kèm với một dịch vụ thanh toán trực tuyến hãng mới phát triển. Phải biết rằng eBay có một quan hệ rất đặc biệt với Google. "Họ ghét Google, ngại Google nhưng lại không thể thiếu Google", nhà phân tích Matthew Del Percio của Yankee Group nói.

Với doanh thu 2,25 tỷ USD trong quý 1 và chiếm 43% thị phần tìm kiếm Web, Google hiển nhiên là ông vua của thị trường này. Vì thế, bi quan nhất, Google cũng chỉ coi bản hợp đồng giữa eBay với Yahoo là một vết thương nhẹ mà thôi.

Tuy mất vị trí quảng cáo độc quyền trên eBay vào tay Yahoo, nhưng vị thế Google chẳng vì thế mà lay chuyển nhiều. Trên thực tế, tuy nổi danh với quảng cáo dạng text (với cả dịch vụ AdWords và AdSense) nhưng trước nay, Google vẫn thua xa Yahoo! về quảng cáo đồ họa và hình ảnh. Tức là bây giờ, coi như Google cũng chẳng có gì nhiều để mất.

Chưa hết, nếu thành công với Google Base, một "cái chợ rao vặt" trực tuyến rõ ràng là muốn cạnh tranh với eBay, Google lại càng không có lý do để e ngại bản hợp đồng đêm qua.

Microsoft - Trâu chậm uống nước đục

Microsoft nổi tiếng chậm chân trong những vụ việc kiểu này. Đây là lần thứ hai trong vòng 6 tháng hãng bỏ lỡ một cơ hội để tăng cường sự hiện diện của mình trên thị trường quảng cáo Internet. Năm ngoái, Time Warner đã từ chối đề nghị của Microsoft về mua một phần cổ phiếu của AOL. Đau hơn, Time Warner đã bán 5% cổ phần cho Google với cái giá 1 tỷ USD ngay sau đó.

Giờ thì mong muốn được bắt tay cùng hoặc Yahoo!, hoặc eBay của hãng lại một lần nữa tan thành mây khói.

Cùng với khoản đầu tư 1 tỷ USD gần đây của Google vào AOL, liên minhYahoo-eBay đang đè nặng sức ép lên Microsoft, buộc hãng này phải gấp gáp tìm kiếm đồng minh nếu muốn giành giật thị phần quảng cáo trực tuyến.

Giới phân tích cho rằng Amazon.com, trang web bán lẻ số một Internet và MySpace.com, một địa chỉ mà dân teen "ra vào" nhiều nhất, là những ứng cử viên logic nhất.

Thời đại số hóa: Washington Post sẽ sống sót?

Báo in đang suy thoái. Tại tờ Washington Post giám đốc điều hành Donald Graham đang đầu tư vào Internet để cứu lấy sự nghiệp báo chí của mình. Nếu ông không thành công thì cũng chẳng còn ai đủ khả năng để làm được việc đó.

Blog hay tờ báo phát hành sáng hôm sau?

Phóng viên 36 tuổi chuyên viết cho chuyên mục thể thao của tờ Washington Post, Barry Svrluga, đang trên đường đến hiệu cắt tóc thì bất ngờ nhận được nguồn tin có hai cầu thủ của giải hạng hai đang gây ẩu đả rên sân. Anh dừng xe và viết trên laptop của mình một bài bình luận 572 từ về sự kiện này sau đó đưa lên blog National của tờ Washington Post.

Sau khi cắt tóc xong anh mới trở về tòa soạn, phỏng vấn một số người liên quan rồi viết bài cho mục thể thao của số báo ra ngày hôm sau. Ngay đêm hôm đó, anh cũng đã đưa lên blog một đoạn âm thanh diễn tả cuộc "tranh luận" giữa các cầu thủ. Vậy theo bạn thông tin nào sẽ đến với độc giả trước, cái nào phong phú hơn, blog hay tờ báo phát hành sáng hôm sau?

Giống như nhiều phóng viên của tờ Washington Post, Svluga không còn tin tưởng vào tương lai của những tờ báo in. Và anh cũng biết rằng chủ tịch kiêm giám đốc điều hành Graham đang nhanh chóng số hóa tờ báo. Svluga cho biết “Nếu số lượng phát hành tiếp tục giảm thì chúng tôi sẽ phải tìm hiểu xem độc giả đã lấy thông tin bằng cách nào. Tôi sẽ không ngốc gì mà đi ngược lại xu hướng mới cả”.

Xu hướng mới là gì? Đó là câu hỏi mà ngành công nghiệp báo chí phải trả lời.

Tờ Washinton post điện tử


Sự sáp nhập trong báo chí

Một website dành cho sinh viên có tên gọi BigLickU đồng thời là phiên bản trên mạng của tờ Roanoke Times. Một website cho các bà nội trợ được lấy nguồn từ tờ Dallas Morning News. Một cẩm nang món ăn trên mạng FoodPsycho.com từ tờ Springs Desert Sun...

Sáng kiến! Tan rã ! Biến đổi! Đó là những từ thường thấy ở ngành công nghiệp mà ý tưởng tuyệt vời nhất của nó chính là sáng kiến của tờ USA Today. Sự ra đời của USA Today năm 1982 là bước ngoặt của nền báo chí Mỹ. Nó là tờ báo phát hành trên toàn quốc duy nhất thành công giữa đế chế hùng mạnh của các tờ báo địa phương lúc bấy giờ.

Đến ngày hôm nay, liệu ngành công nghiệp báo in có thể quay 360 độ, để đưa mạng Internet từ kẻ thù thành cơ hội lớn, giống như việc Murdoch sẵn sàng bỏ 5 tỷ đôla mua lại Dow Jones và đứa con cưng của nó là Wall street Journal, để xây dựng một đế chế truyền thông đa phương tiện hay không? Một con đường dài, nhưng là hy vọng duy nhất.

Nói vậy không có nghĩa phủ nhận vai trò của báo in, nó vẫn là một loại hình báo chí quan trọng, là nơi cung cấp thông tin cho mọi người. Cái sai lầm lớn nhất và có lẽ là duy nhất của nó là phương thức hoạt động.

The Washington Post, tờ báo hàng đầu ở địa phương, đã có những bước nhảy đáng kể trong việc “chinh phục” mạng Internet. Từ giữa những năm 90 của thế kỷ trước, Graham đã đầu tư hàng triệu đôla vào việc tăng cường tính tương tác giữa tòa soạn và bạn đọc, đưa độc giả đến những nơi mà họ chưa bao giờ nghĩ đến, giúp họ tham dự các diễn đàn về tôn giáo hay xem những đoạn video từ tạp chí trực tuyến Slate.

Trong suốt những năm qua, Graham luôn coi Internet là ưu tiên hàng đầu trong chiến lược cứu tờ báo con cưng của mình. Óng cho biết: “ Nếu doanh thu từ quảng cáo không mau chóng tăng lên thì tương lai của báo in sẽ rất khó khăn. Lúc đó website sẽ vào cuộc”.

Vấn đề mà Graham đang phải đối mặt thật dễ hiểu, nhưng khó giải quyết. Doanh thu từ quảng cáo của tờ báo in nói chung đang giảm thảm hại, ngược lại với hoàn cảnh của người anh em báo điện tử. Được biết, trong năm qua, tổng thu nhập của báo chí Mỹ từ quảng cáo trên báo in và báo điện tử giảm 12%.

Doanh thu từ quảng cáo giảm, kéo theo việc lợi nhuận đang chìm nghỉm. Lợi nhuận mà công ty của Graham thu được đã rơi từ 125.4 triệu đôla vào năm 2005 xuống còn 63.4 triệu đôla năm 2006. Vào quý đầu năm 2007, thu nhập từ báo chí của công ty cũng giảm 57% so với thời gian trước.

Thật là khó khăn cho Washington chuyển từ báo in - nơi mà rất có thể giá quảng cáo sẽ tăng lên để kiếm lời, sang Internet - một chiến trường thật sự trong cuộc tranh giành độc giả và các nhà quảng cáo. Một minh chứng điển hình là các nhà quảng cáo trên Washington Post đã phải trả 573 triệu đôla một năm để sản phẩm của họ đến với khoảng 673.900 người đọc báo hàng ngày và 937.900 người đọc báo chủ nhật. Trong khi đó để quảng cáo trên mạng (luôn có 8 triệu độc giả truy cập/tháng) thì chỉ mất 103 triệu đôla.

Đối với Graham, Washington Post không chỉ là công việc mà nó còn mang tính cá nhân. Óng của Graham đã mua lại công ty báo này từ môt vụ phá sản năm 1933. Bố mẹ ông đã trị vì “vương quốc” này trong thời gian rất dài. Trong khoảng thời gian đó, hai người đã không ngừng mở rộng công ty bằng việc mua thêm 1 vài đài truyền hình và tờ Newsweek. Điều đó khiến ông phải có trách nhiệm với nó. Óng đã từng nói : “ Công ty Post Co. không chỉ là việc kinh doanh mà còn hơn thế nữa”.

Người lãnh đạo tài giỏi

Graham, 62 tuổi, là người kín đáo và khiêm tốn, ông đã từ chối để chuyên mục Fortune (chuyên mục thực hiện bài viết này) chụp ảnh và còn có phần miễn cưỡng khi ngồi trả lời phỏng vấn. Óng nói : "Tôi không phải là trung tâm của Bài báo” . Nhưng trên thực tế ông là một người thông minh, có tài phân tích, là người tôn trọng kỷ luật và hơn ai hết là người dẫn dắt Post Co. vượt qua cơn khủng hoảng.

Tại sao Post Co. lại có phần nhỉnh hơn các tờ báo ngang hàng? Một phần là nhờ may mắn. Năm 1984, Post Co. mua một công ty về giáo dục có tên Stanley Kaplan mà không ai hiểu được tại sao ông lại làm như vậy. Đến nay, một phần vì may mắn, công ty này phát triển rất nhanh và mạnh, có thể coi nó là lá chắn cho Post. Co trước những dư chấn của các tập đoàn, công ty truyền thông lớn phá sản như Knight Ridder và Tribune Co. ...

Óng là một người biết nhìn xa trông rộng khi lái con thuyền Post Co. tránh xa mô hình báo in, không như một số công ty khác vn tiếp tục đầu tư hàng tỷ đôla vào nó. Chính vì danh tiếng của ông mà ông đã thu nạp một đội ngũ quản lý, phóng viên và biên tập viên hàng đầu hiện nay.

Cuối cùng là Post Co. biết đầu tư đúng mảng, đúng thị trường. Họ tập trung vào đối tượng thượng lưu và giới trí thức. Rất nhiều người tin cậy vào Washington Post trong việc ly Tin tức cho công việc của mình. Có thể tóm lại bằng một câu : “Nếu Graham và những người của ông ấy không xây dựng nổi một mô hình cho báo chí điện tử thì chẳng còn ai có thể làm được.”

Tài chính bền vững

Là tờ báo đã ghi nhận nhiều sự kiện của nước Mỹ và thế giới, Washington Post được cho là “tờ báo địa phương có tham vọng toàn cầu”. Tờ báo luôn nổi tiếng với việc đăng tin sớm và chính xác nhất. Hiện báo có 20 đến 25 phóng viên tại 19 chi nhánh nước ngoài. Họ đều là những người được đào tạo tốt. Trong nước, thu hút được những phóng viên hàng đầu nước Mỹ hiện nay.

Năm 1971, công ty Post Co. tham gia thị trường chứng khoán với mức giá khởi điểm là 6,5 đôla/cp. Hai mươi năm sau,khi bà Graham trao quyền cho con trai thì giá một cổ phiếu là 222 đôla, tăng 3.315% và gấp 10 lần so với Dow Jones.

Giống công ty New York Times Co., Post Co. có 2 loại cổ phiếu: cổ phiếu thường và cổ phiếu gia đình. Điều đó có ý nghĩa rằng quyền lực của công ty tập trung vào tay gia đình sở hữu. Người không phải là thành viên gia đình nắm giữ nhiều cổ phiếu nhất là một người cực kỳ thân tín của Graham. Đó là cố vấn Buffett với 18% số lượng cổ phiếu thường. Còn Graham, theo ước tính, giá trị các cổ phiếu trong tay ông lên đến 350 triệu đôla.

Tuy nhiên tiền không phải là cái làm nên giá trị vị giám đốc điều hành của Post Co. Một người bạn thân của ông cho hay: “Óng ấy vì trách nhiệm nên phải làm công việc này. Sau khi tốt nghiệp đại học, ông ra nhập quân đội và tham gia chiến tranh tại Việt Nam một thời gian với tư cách là chuyên gia về thông tin. Sau đó ông quay lại Washington D.C. và tham gia lực lượng cảnh sát. Óng đã làm nhiệm vụ tuần tra khu ổ chuột đông bắc Thành phố - khác hoàn toàn với nơi ông sinh ra và lớn lên, Georgetown Virginia- trong 18 tháng. Sau đó với sự nâng đỡ của mẹ, ông đã về làm phóng viên cho tờ The Post năm 1971. Sau 20 năm, ông lên thay mẹ làm giám đốc điều hành của Post Co.

Từ năm 1940 đến 1990, đã có 267 tờ báo phải đóng cửa, nguyên nhân chính là do sự phát triển của truyền hình, số lượng người chuyển từ thành phố ra các vùng nông thôn ( khó khăn trong việc phát hành) sự di chuyển liên tục của người dân (báo địa phương không còn giữ vai trò chủ đạo)...

Vào năm 1993, số lượng phát hành của tờ Washington Post là 832.000 bản một ngày. Sau đó số lượng này đã giảm 20% trong khi dân số trong vùng tăng 20%. Tuy vậy Washington Post vẫn nằm trong top 10 những tờ báo có tầm ảnh hưởng lớn nhất.

Năm 2003, công ty Post Co. cho phát hành một tờ báo khổ nhỏ dành cho thanh thiếu niên với tên Express, hiện đang phát hành 185.000 bản một ngày, góp phần không nhỏ vào lợi nhuận của công ty. Một năm trước, công ty tiếp quản tờ báo tuần bằng tiếng Tây Ban Nha El Tiempo Latino, đồng thời cho phát hành những tờ báo tuần cho dân cư khu vực ngoại ô. Để kiếm thêm, Post Co. còn nhận phân phối Wall street Journal ở Washington D.C. , in ấn và phát hành tạp chí cười Onion.

Năm nay Post Co. thu được 50% lợi nhuận từ quảng cáo, 30% từ mục rao vặt, và 20% từ việc phát hành báo.Cả 3 lĩnh vực này đều phải chịu nhiều áp lực: quảng cáo có xu hướng giảm do sự sáp nhập các công ty, mục rao vặt bị đối thủ Internet so kè từng tí một, số lượng phát hành giảm.

5 năm trước, Graham miễn cưỡng tăng giá báo lên 35 cent vì ông nghĩ việc tăng giá sẽ làm giảm lượng mua của độc giả. Ngược lại, hai đối thủ là New York Times và Wall Street Journal không ngừng tăng giá lên 1.25 và 1.50 đôla/ tờ.

Vào giữa những năm 1990, Graham đã bỏ ra khá nhiều tiền để đầu tư vào công nghệ số, trong khi rất nhiều tờ báo lại đầu tư liên tiếp vào báo in và họ đã phải trả giá. Ví dụ như năm 1998, Mc Clatchy mua tờ Minneapolis Star-Tribune với giá 1.2 tỷ đôla, trong đó có 28% cổ phiếu của Post Co. Công ty của Graham đã bán số cổ phiếu đó ngay lập tức – một bước đi rất thông minh. Năm ngoái, Mc Clatchy đã phải bán tờ này với giá vẻn vẹn 530 triệu đôla.

Sự phụ t huộc vào báo in khiến giá cổ phiếu của nhiều công ty báo chí không thể lên được. Giá cổ phiếu của công ty Times Co. giảm đến 45% trong khi đó giá cổ phiếu của Post Co, lại tăng 40%.

Graham nói :“Chúng tôi có một số tiền rất lớn, điều đó là cơ sở để vượt qua những khủng hoảng hiện nay.” Cố vấn của ông, Buffett bổ sung thêm :“ Danh tiếng và tầm quan trọng của một tờ báo đôi khi không giúp được nhiều cho việc kinh doanh tờ báo đó”

Không ngừng đầu tư cho thông tin trực tuyến

Joshua Bell là một nghệ sĩ violin nổi tiếng. Nếu anh ta vô tình chơi 1 bản nhạc vào giờ cao điểm tại một khu vực tàu điện ngầm đông đúc ở Washington thì liệu có ai để ý không?

Gene Weingarten, một phóng viên của tờ tạp chí Post chủ nhật quyết định đi tìm câu trả lời. Khi câu chuyện 7400 từ của ông mang tên “Pearl Before Breakfast” được đăng trên trang web của tạp chí này, thêm vào đó là đoạn video 3 phút và bản nhạc dài 45 phút của Bell, người xem đã vô cùng xúc động. Weingarten đã nhận được rất nhiều thư phản hồi từ mọi nơi trên thế giới.

Sự việc này đã khiến Graham thêm hy vọng. Óng cho rằng violin là một loại nhạc cụ rất gần gũi với giọng nói con người, và điều gì sẽ xảy ra nếu nó kết hợp với sức mạnh của công nghệ số? Nó sẽ mang về bạc triệu cho Post Co.

Trong một cuộc họp, ông đã bật video này cho các cổ đông xem để nhấn mạnh khả năng sáng tạo tuyệt vời của báo điện tử. Óng so sánh báo điện tử với những ngày đầu tiên của truyền hình, khó khăn nhưng nhiều tiềm năng.

Óng nói: “Tôi nghĩ là không phải tờ báo nào cũng sử dụng triệt để ưu thế của báo điện tử. Còn gì tuyệt vời hơn khi độc giả vừa có thể đọc, vừa có thể nghe và xem. Và Washingtonpost.com có trở thành tờ báo điện tử hàng đầu không?”

Có thể lắm chứ. Về thứ bậc, hiện nay họ chỉ đứng sau Nytimes.com và Usatoday.com, đứng trên cbsnews.com và times.com. Và có đến 90% độc giả thường xuyên của website đến từ ngoài Washington.

Các tờ báo họ Post đã đạt được 2 mục tiêu khi online. Đầu tiên là nó trở thành một tờ báo bắt buộc phải đọc ở Washington vì bên cạnh thông tin nó còn đăng tải các nội dung về du lịch, tiền tệ, thời tiết, giao thông. Hai là quảng cáo trên trang web đang tăng dần. Tại Post Co., uy tín và lợi nhuận đang song hành.

Người truy cập và các nhà quảng cáo đặc biệt thích những đoạn video. Vì vậy mục tiêu của Washington Post là tăng cường video bằng cách bắt buộc tất cả phóng viên của báo phải biết sử dụng camera. Hiện nay Washington Post có 6 nhà quay phim trên khắp thế giới.

Tuy nhiên khi bước chân vào thế giới quảng cáo, Post Co. phải đối mặt với những đối thủ lớn như truyền hình, các tờ báo khác, các công cụ tìm kiếm như Yahoo!, Google... Jordan Bitterman, một chuyên gia về quảng cáo cho rằng sáng tạo là chìa khóa của vấn đề.

Một rào cản nữa là thói quen của người đọc khi học thích lấy những tờ báo ở ngoài cửa hơn là ngồi trước màn hình máy tính. Đa số những người truy cập vào website của báo đều do tình cờ. Để biến những độc giả ngẫu nhiên thành những độc giả trung thành sẽ bài toán khó cho những người làm báo điện tử nói chung và ở Washington Post nói riêng.

Hợp tác với các công cụ tìm kiếm

Murdoch đã từng nói về việc biến Wall Street Journal thành một tờ báo miễn phí và chỉ có trên mạng Internet. Vậy các tờ báo điện tử có nên hợp tác với nhau tạo sức ép bắt Google, Yahoo! và các công cụ tìm kiếm khác trả tiền bản quyền hay bắt tay hợp tác với họ?

Cố vấn Buffett cho biết : “ Ú tưởng các báo liên kết với nhau chống lại Google sẽ được thực hiện nếu các tờ New York Times, Wall street Journal và Washington Post có chỗ đứng trên mạng Internet và không có gì để giấu nhau. Rồi chúng ta sẽ đòi tiền Google vì những thông tin mà học sử dụng? Thật điên rồ, nếu như vậy chúng ta đang biến chính chúng ta thành địa ngục với độc giả.” Nếu muốn tồn tại và được nhiều người quan tâm, báo điện tử bắt buộc phải cộng sinh cùng các công cụ tìm kiếm.

Nói về quyền lực gia đình trong công ty, Graham một lần nữa khẳng định công ty sẽ vẫn được lãnh đạo theo kiểu này. Nếu không có gì thay đổi, cháu gái ông - Katharine Weymouth, hiện là phó giám đốc marketing, sẽ thay vị trí của ông trong thời gian tới.

Còn việc liệu báo in có bị thay thế? Óng cho biết : “Không ai có thể nói được trong 10 hay 20 năm nữa người dân sẽ tiếp nhận thông tin như thế nào, nhưng chắc chắn một điều họ vẫn sẽ quan tâm đến những thông tin về cuộc chạy đua vào nhà Trắng, diễn biến hòa bình ở Trung Đông... và sẽ phải có ai đó nói cho họ biết. Vấn đề chỉ là người đó là ai”.